CHÙM THƠ MARANATHA
Trăng Thập Tự
PHIÊN TÒA LỊCH SỬ
Ngài tổng trấn quay
sang quát bảo:
- Bay đâu, ra xem thử
chuyện gì?
- Thưa đại quan, bọn
hạ tiện ngu si
Bắt nộp cho ngài một
tên phản loạn.
Tổng trấn cười lên
sang sảng:
Kính chúc ngài muôn
tuổi, Cesar!
Với tay không thống
nhất cả sơn hà
Dân dân quỳ mọp tung
hô Thánh Thượng.
Rồi tổng trấn vỗ vai
người áo trắng:
- “Thưa Đức Vua, thưa
Ngài Ngự, cảm phiền!
Không may cho ngài gặp
thời buổi đảo điên
Thần dân lại nộp vua
mình cho mẫu quốc.
Ngài thấy đó, vì thái
bình cho các dân tộc
Mà chúng tôi đem quân
đến ổn định nơi này
Giờ ngài đòi làm vua
cũng thật đến hay!”
Người áo trắng nhìn
ông khẽ đáp:
- “Ông bảo thế hay là
ai bảo thế?”
Tổng trấn thở dài: “Tôi
nào phải dân ông
Chính dân ông và các
thủ lãnh đồng lòng
Bắt nộp ông cho tôi
đấy chứ!
Thế ông đã làm gì, nói
thử?”
- “Đấy ngài xem, vương
quốc tôi không ở cõi này
Nếu nước tôi gần ở đâu
đây
Thuộc hạ nào bó tay
nhìn tôi bị nộp?”
Ngài tổng trấn ngước
nhìn trố mắt:
- “Vậy thì ra ông đúng
là vua?”
Người áo trắng như thể
phân bua:
- “Chính ông nói tôi là vua đấy,
Tôi sinh ra đời chính
là vì vậy
Để làm chứng cho sự
thật mà thôi
Ai thuộc về sự thật
thì nghe tiếng tôi.”
Viên tổng trấn càu
nhàu cự nự:
- “Sự thật là gì cơ
chứ?”
Nói thế rồi ông quay
gót trở ra
Bảo đám người đang ầm ĩ
hét la:
- “Ta đã xét người này
không có gì đắc tội!
Nhân dịp lễ, ta quyết
định tha y trước khi các ngươi đòi hỏi.”
Dân điên cuồng hét la:
- “Thà ngài phóng
thích tướng cướp Baraba,
Chứ nhất định đừng tha
cho hắn!”
Ngài tổng trấn nhìn
người áo trắng,
Rồi giao ông cho đám
lính đánh đòn.
Đám lính nhao nhao: “Ngài
cứ để bọn con
Ngài muốn ép cung
chuyện gì xin cho biết
Bọn con đánh, nó sẽ
khai bằng hết.”
- “Sao mày im, không
chịu nói, hả Kitô?
Mày thích làm vua, chúng
ông sẽ phong vua!
Choàng áo đỏ vào đi,
cầm que làm vương trượng,
Tao kết vòng gai cho
mày làm vương miện,
Ngoan nào, ông ghim
chặt khỏi rơi!
Chúng mày ơi, hay quá,
chúng mày ơi!
Hãy quỳ xuống tâu đức
vua muôn tuổi!
Kìa đức vua, sao mày
không chịu nói?”
Khá chạnh lòng, ngài
tổng trấn bảo: “Thôi!
Này ta đưa ra cho các
người coi
Một đức vua có cả cẩm
bào và vương trượng!”
Nạn nhân bước đi không
vững,
Tổng trấn hét to vào
đoàn lũ dưới kia:
“Này là người, các
ngươi đã thấy chưa?
Ta đã bảo rằng người
là Đức Vua vô tội”
Đám đông reo hò như
nhạc hội:
Đóng đinh đinh là đinh
đinh đinh
Đóng đinh đinh là đinh
đinh đinh, đinh đinh.
Đóng đinh kẻ dám xưng
mình là con Thiên Chúa!
Ngài tổng trấn tam
tinh tá hoả,
Liền quay vào hỏi người đến từ đâu.
Người im lìm không đáp
lấy một câu
Khiến tổng trấn vô
cùng kinh ngạc.
Ông cho gọi một tên
lính gác
Truyền mời đức vua
đăng quang
Hắn dìu người đặt ngồi
lên tòa cao
Rồi kính cẩn cúi chào:
“Xin ngự tòa mà xét xử
muôn dân!”
Tổng trấn lại truyền
một tên cầm bảng, viết:
“Giêsu Nazaret”
Tên này hỏi: “rồi sao
nữa thưa ngài?”
Tổng trấn đáp: “Vua của
dân Do Thái”
Nó bảo: “Cả của Rôma
nữa mới phải!:
Ông bàn: “Nhà ngươi
nói như kẻ có quyền
Cũng chẳng phải vô lý
Nhưng cứ để nguyên
Điều ta đã cho viết
thì cứ viết!”
Quy Hòa, Linh thao
tháng 8-2017
LẠNH
Gió len về nhớ hẹn
Chợt thấy lạnh đang chờ
Ai vừa rất hiện diện
Vừa vụt đến bất ngờ.
Qui Nhơn, chiều dẫn vào Mùa Vọng 2017
CUỘC
HẸN
Sáng kết lễ cảm lời ở lại
Chiều khai mùa Emmanuel.
Đi hết đời con vẫn chưa quen
Với nguồn mạch từng giây ban sự sống.
Vẫn cứ gọi, cứ tìm, cứ vọng,
Hoàng hôn buông, Chúa vẫn đồng hành.
Con tật nguyền, Chúa ẵm lấy, bước nhanh,
Lao qua đêm, đưa sang ngày mới.
Chúa đã đến, con không kịp chờ, kịp đợi,
Chúa trong lòng, con hơ hải tìm đâu?
Xin dẫn con vào, vào nữa, thật sâu,
Mà gặp Đấng muôn đời ở với.
Maranatha! Đây Ngài đã tới,
Thì con cũng về, Chúa khỏi đợi lâu.
Qui Nhơn, ngày đầu Mùa Vọng 2017
Trăng Thập Tự
* Maranatha nghĩa là “Lạy
Chúa, xin hãy đến” (x. 1Cr 16,22)
0 Nhận xét